Thứ mùi khó chịu và độc hại này càng gia tăng trong những ngày người dân thủ đô phải chống chọi với cái nóng gay gắt 38-39 độ C.

Việc rác thải ùn ứ, chất đống không phải là chuyện mới với người dân Hà Nội. Cũng như những lần trước, nguyên nhân rác thải tồn đọng hầu như không có gì mới. Theo Công ty TNHH MTV Môi trường Đô thị Hà Nội, do hạ tầng Khu Liên hợp Xử lý rác thải Nam Sơn (bãi rác Nam Sơn – bãi chứa rác thải lớn nhất ở TP Hà Nội với khả năng tiếp nhận 5.000 tấn/ngày) đang quá tải khiến phương tiện đi vào bãi khó khăn, ảnh hưởng việc xử lý rác thải trên địa bàn thành phố. Cùng với đó, công suất xe vận chuyển yếu trong khi mặt bằng bãi rác chật hẹp đã gây khó khăn, kéo dài thời gian vận chuyển rác lên bãi Nam Sơn.

Ngoài ra, rác thải ùn ứ ở một số quận, huyện còn do Nhà máy Đốt rác phát điện Thiên Ý nằm trong Khu Liên hợp Xử lý chất thải rắn Sóc Sơn chậm đi vào hoạt động theo kế hoạch. Theo lộ trình, từ ngày 30-4, lượng lớn rác thải phát sinh trên địa bàn TP Hà Nội sẽ được chuyển về nhà máy đốt rác lớn nhất Việt Nam này – với công suất xử lý 4.000 tấn rác khô, tương đương gần 5.500 tấn rác ướt mỗi ngày. Tuy nhiên, do nhà máy chậm tiến độ, lượng rác phát sinh lại phải chuyển về các bãi chôn lấp.

Nguyên nhân còn lại được cho là một số doanh nghiệp tư nhân tham gia thu gom rác thải trên địa bàn TP Hà Nội gặp khó khăn về tài chính do giá nhiên liệu tăng quá cao so với thời điểm đấu thầu.

Như vậy, có thể thấy nguyên nhân chính khiến rác thải lại trở thành một vấn đề gây phiền toái cho người dân Hà Nội những ngày qua là do chủ quan, từ việc hạ tầng bãi rác lớn nhất thành phố không được nâng cấp cho tới dự án xử lý rác thải chậm tiến độ. Nói cách khác, đó cũng là căn nguyên của nhiều sự cố rác thải gây ô nhiễm trước đó tại phố phường Hà Nội.

Rác thải nhiều năm qua đã thành nỗi lo thường trực của người dân, giới chức hữu trách của TP Hà Nội. Là một trong 2 đô thị lớn nhất cả nước với trên dưới 10 triệu dân, lượng rác thải sinh hoạt ở Hà Nội hiện lên tới khoảng 7.000 tấn/ngày. Nhằm xây dựng thủ đô văn minh, hiện đại theo hướng “xanh – sạch – đẹp”, Hà Nội đã kêu gọi đầu tư xây dựng các nhà máy xử lý rác thải tiên tiến nhằm giải quyết cơ bản vấn đề rác thải ở thành phố. Thế nhưng, các dự án xử lý rác thải theo công nghệ mới đều đang chậm tiến độ.

Rác thải chất đống, bốc mùi ô nhiễm vì thế hiện vẫn là nguy cơ thường trực ở Hà Nội. Nỗi quan ngại này có lẽ chỉ thật sự bị dẹp sang một bên khi thành phố có giải pháp căn cơ, đưa các nhà máy xử lý rác thải theo công nghệ hiện đại vào hoạt động. Chưa làm được điều này, rác thải sẽ vẫn cứ là vấn đề “khổ lắm, biết rồi, nói mãi”.


Phan Đăng