Nước mía vốn rất ngọt và đậm đà, vị khác hẳn nước dừa hay nước ép trái cây. Nhưng nhiều người đi đường chọn nước mía, nhất là vào mùa nắng gắt này. Phải chăng cái vị ngọt đậm đà của cây mía cộng thêm chút vị khóm, vị tắc của người bán thêm vào để cho ly nước mía càng thêm hương vị. Và khi ta đang khát nước, uống một hơi thật dài thì thật là đã, ngọt thơm cả cổ họng, tỉnh cả người.

Bà con ở vùng cù lao quê tôi đa phần sống nhờ vào cây mía. Mỗi năm khi bắt đầu bước qua tháng giêng là mỗi ngày đều có những chuyến xe từ thành phố về và quay lên, chở đầy mía. Họ đem giao cho những vựa mía lớn của thành phố và những hàng quán có xe nước mía ven đường.

Với người trồng mía, một năm dài đằng đẵng chỉ chờ ngày thu hoạch để chuẩn bị cho mùa vụ mới. Vậy mà năm nay, những chuyến xe về cù lao để mua mía quá ít. Nguyên nhân cũng vì dịch bệnh Covid-19 đã ảnh hưởng đến thời điểm thu hoạch của những người dân trồng mía nơi đây. Người dân cũng được cảnh báo hạn chế ra đường nên nhiều xe nước mía không hoạt động, người bán nghỉ ngơi, nhìn ra đường vắng mà buồn.

Mong sao dịch bệnh sẽ qua nhanh để đời sống sinh hoạt của bà con trở lại bình thường. Những chuyến xe chở mía từ cù lao về thị thành sẽ dập dìu như niềm mong ước của những người nông dân trồng cây mía ngọt. Và trên đường dài, người khách sẽ tạm dừng chân, ghé vào quán đơn sơ, gọi một ly nước mía, hưởng gió đồng phóng khoáng và uống một hơi nước mía ngọt lành.


Hồng Châu