Cái tuổi 40 ập đến ngoài sự mường tượng và chuẩn bị, cùng với cái chết của mẹ, Blanca quyết định rời đi làm chuyến hồi hương về vùng biển Cadaqués, nơi cô đã trải qua tuổi thơ êm đềm của mình. Đi cùng cô là 2 người chồng cũ, 2 cậu con trai, 2 cô bạn chí cốt cùng những hỗn độn đời mình.

Mở đầu bằng một đám tang được “quăng miếng” hài hước của quý cô trung niên ngạo nghễ đắm mình trong “cỏ”, rượu và đàn ông nhưng đằng sau tiếng cười ấy là nỗi hoài niệm, nhớ thương khôn nguôi về người mẹ – đã dạy cho con “cách cười điên loạn, với niềm vui sống, với sự quên mình đến tận cùng, dạy con yêu thích mọi trò chơi, khinh miệt mọi thứ làm cho cuộc đời nhỏ mọn và tắt thở: sự nhỏ nhen, sự bất trung, lòng ganh tị, nỗi sợ, sự ngu đần và trên hết là tàn nhẫn; dạy con biết thế nào là công lý, là nổi loạn, là ý thức chớp nhoáng về niềm hạnh phúc những khoảnh khắc nắm được nó trong tay trước khi nó lại vù bay đi để khi bà mất, còn lại ở cô là thanh âm của sự cô độc vọng về.

Bìa sách “Điều này rồi cũng qua”

“Điều này rồi cũng qua” như chiếc mỏ neo cho những chuyến hải hành, thứ mà chúng ta làm ngơ và chỉ quan tâm đến nắng, gió, màu xanh hay tiếng chim hải âu của biển, chỉ khi dừng lại, lắng lòng mình để tự hỏi bao nhiêu người dưng ngược lối thương yêu, có trái tim nào đủ bao dung, đủ rộng lượng, đủ sức nặng như chiếc mỏ neo kia để ta dừng lại ở bến bờ an lành, hạnh phúc như tình yêu của mẹ.

Milena Busquets không cần trao cho nữ chính một vẻ ngoài kiêu sa thông minh hay yếm thế, cũng không cần trao một cuộc cách mạng bản thân mà nhân vật mình tạo ra với 2 người cũ, 2 cậu con trai và 2 cô bạn thân. Đơn giản bà đã trao đi một bi kịch và bi kịch đó len lỏi vào màn hài độc thoại nội tâm đầy nước mắt. 


Ngô Vinh